Banner header
Gọi ngay Mua ngay Tư vấn

Đàn bà vui buồn bé mọn

Đàn bà vui buồn bé mọn gồm 38 bài viết gửi đến người đọc những câu chuyện về nhiều mặt, nhiều tình huống trong tình yêu, hôn nhân, cuộc sống của đàn bà hiện đại. Có người thích các chuyến đi để trải nghiệm và ngắm nhìn cuộc sống. Việc bản tính ghen và bắt ghen ra sao? Đàn bà coi đàn ông là “sự nghiệp” có thật vậy không? Đàn bà tự mình xây nhà có lạ không? Đàn bà khi buồn thì nên làm gì? Đàn bà thích khoe, nhưng khoe thế nào thì mới khôn ngoan? Qua tất cả những bài viết như thế, chúng ta thấy được rõ hơn đàn bà dữ dội đấy, đanh đá đấy, khó hiểu đấy mà cũng mạnh mẽ lắm, giỏi giang lắm và khí chất lắm!

 

Lược trích:

-  Phụ nữ nên hiểu rằng, mọi chuyện đều phải dựa vào bản thân, đừng bao giờ hoang đường cho rằng có thể dựa dẫm vào bất kỳ ai. Tiền, tự mình làm ra. Yêu, tự bản thân yêu lấy chính mình. Hạnh phúc, tự mình cảm nhận. Nếu như ai đó có tặng tiền tặng tình yêu tặng hạnh phúc cho bạn, vậy thì cũng tốt. Nhưng bạn vẫn phải tự mình tạo lập cuộc sống  cho bản thân. Cuộc đời của bạn, chính là thuộc về bạn.

- Nhiều lắm những lời đúc kết, kiểu như đàn bà khôn phải biết bỏ qua lỗi lầm của đàn ông, phải cùng họ nói tới hiện tại và tương lai chứ không bươi móc quá khứ ra mà nhai lại. Cần để cho chồng được thong thả bay nhảy như một con diều, chứ không nên cột chặt lấy… Đủ thứ bí kíp rèn giũa, nhớ được hết… chết liền! Tại sao làm đàn bà thì khổ vậy? Luôn lo trau dồi, học hỏi kinh nghiệm này nọ, chung quy cũng vì một người đàn ông, thật ư?

-  Người ta thường bi phẫn cho rằng mình chẳng còn gì để mất sau một biến cố, đa phần là về tinh thần, nào đó. Ví như bị lừa mất đời con gái, bị bỏ rơi, chia tay hoặc ly hôn khi lòng cảm thấy không tâm phục khẩu phục. Nỗi uất ức hoặc thất vọng hoặc cả hai kia khiến người trong cuộc bất cần, buông thả bản thân, không thèm bấu víu vào đâu, có khi đơn giản chỉ vì muốn trả thù cho bên kia “trắng mắt ra”. Mà đâu biết, người thua thiệt mất mát lại chính là mình, bởi sướng khổ gì khi ấy cũng đều do mình gánh chịu và trả giá. 

Ai lời, ai lỗ, hẳn còn hạ hồi phân giải, nhưng mình mặc kệ, không thương nổi chính mình thì chắc còn biết đợi ai thương thay...

- Chợt nhận ra có những hôm muộn phiền trong lòng, tôi cũng chỉ thèm có một góc nào đó, khuất khuất chút, để ngồi một mình. Rơi được vài giọt nước mắt một mình lại càng tốt. Nhẹ nhõm hẳn. Cảm giác “Hãy để cho tôi được yên, một mình” rõ nét hơn bao giờ hết. Người ta có phải luôn được an toàn, thoải mái và được an ủi giữa đám đông? Niềm vui do sự ồn ào mang đến là có thật, hay chỉ bởi những người đàn bà yếu đuối, nhiều nỗi mong manh mới chọn cách ríu ríu vào nhau, sợ một sự tách rời, độc lập? Tỏ rõ mình thích gì, muốn ăn gì, ưa ghé chỗ nào, ham muốn điều gì… cũng chẳng thể, thì nói sao không bao giờ dám mơ màng đến hai chữ “một mình”. Lại có những người đàn bà, và cả đàn ông khác, mặc định rằng, những người đàn bà đành chấp nhận một mình vì chẳng có lựa chọn nào khả dĩ, họ không có ai thèm chơi chung, họ đơn độc giữa cuộc đời nhiều sôi động này. Họ, hoặc tội nghiệp lắm, hoặc chẳng phải dạng vừa đâu nên mới phải chấp nhận thui thủi trong xa lánh, cô lập, mặc cảm như vậy. Ôi đời!

 

REVIEW SÁCH

HÀ QUỐC ANH (Doanh nhân):

Khi nhắc về Hoàng My, tôi thường liên tưởng đến một cô gái mơ mộng. Cô gái thích ngồi bên khung cửa ngắm hoa, ngắm mây nhưng lại nhấp ngụm cà phê đen đặc sánh như tự thưởng cho mình cảm giác lâng lâng, khi bay ngược chiều trong cơn gió chướng. Tiếp xúc với Hoàng My chắc có lẽ không khó để thấy cái “khí chất đàn bà” trong cô. Dịu dàng, chu đáo như con mèo chăm con, nhưng cũng quyết liệt, mạnh mẻ đến đanh đá để bảo về con trước nguy hiểm. Văn của My cũng thế, tưởng chừng chỉ là những vụn vặt đời thường của người đàn bà ham dịch chuyển nhưng thật ra đó là những vết cắt ngược, sắc bén đến ngọt ngào. Và cứ thế từng lát, từng lát thịt được thái mỏng, bày biện trên đĩa thật đẹp cho người đối diện thưởng thức như món sushi cuộc sống. 

Đọc “Đàn bà vui buồn bé mọn” với 35 câu chuyện khác nhau cùng đan xen tạo nên những ô màu lập phương vô cùng sinh động. Cứ ngỡ đang xem vở tuồng “Tiếng trống Mê Linh” mà ở đó nữ chính vừa phải khóc chồng vừa lo đánh giặc. Vui, buồn, thương, hận, tình riêng, nợ nước được diễn viên lột cả cảm xúc nhanh chóng qua tiếng gõ song lang. Với những khối lập phương đa diện này, Hoàng My đã tiếp lửa cho đàn bà một nguồn năng lượng mới trong cách nhìn cuộc sống. Và cả chính những người đàn ông quanh cô, chợt ngờ ngợ rằng mình chưa đủ mạnh mẽ bằng người đàn bà khí chất ấy.

NHỮNG VUI BUỒN RẤT DỊU DÀNG CỦA ĐÀN BÀ (Tác giả PHAN AN):

“Đàn bà vui buồn bé mọn” là tập tản văn của Hoàng My - một người đàn bà đích thực - viết về những chân dung, trạng thái, quan hệ của chính đàn bà.

Trước hết, tôi tìm thấy trong “Đàn bà vui buồn bé mọn” những chân dung nhiều mặt:  Đàn bà chân đi, Đàn bà bóc ngắn cắn dài, Đàn bà dại-khôn, Đàn bà hở hang... Những chân dung ấy được vẽ bằng những tình huống chân thực, bằng những câu văn rủ rỉ như những lời tâm sự và những lời kết rất chân thành chị chị em em: “Ừ thì đàn bà chân đi, trải nghiệm cuộc đời, sống những ngày hoang dã hay thong dong, tận hưởng hay vất vả, thì cũng có lúc rũ bỏ bụi đường, loay hoay đứng trước cửa nhà, òa lên một niềm vui sướng bé mọn. Rằng ta đã về rồi đây, với mái nhà mình…”(Đàn bà chân đi)

“Đàn bà, trình độ bằng cấp gì không quan trọng, cần nhất là biết bằng lòng. Chẳng cần phải cố chứng tỏ bản thân khôn hay dại, nhưng nhất định phải trân trọng điều mình đang có. Đừng đứng núi này trông núi nọ, ngợi khen… ông hàng xóm mà chê bai chồng nhà. Hiểu rõ chân lý: Sĩ diện lẫn tự ái đàn ông lớn lắm, đừng bao giờ “trêu ngươi” vào. Cuối cùng là biết yêu bản thân, độc lập tự chủ về kinh tế lẫn tình cảm, nhẹ nhõm mỉm cười trước được mất cuộc đời, có lẽ đấy mới là người đàn bà khôn ngoan nhất” (Đàn bà dại-khôn)

Trong “Đàn bà vui buồn bé mọn” cũng có những tản văn như bức hình bằng lời chụp một trạng thái cụ thể trong cả chu trình rất đỗi đàn bà: Đàn bà yêu, Đàn bà chín, Đàn bà ghen, Đàn bà ly hôn, Đàn bà làm mẹ đơn thân, Đàn bà một mình… rồi Đàn bà đi du lịch, Đàn bà đi mát-xa, Đàn bà vào bếp nấu ăn thậm chí có cả Đàn bà đi bắt ghen…

Hoàng My mạnh dạn nhập vai rất đạt (kiểu “Tôi là một phụ nữ ít học, nhan sắc tầm thường, sinh sống bằng cách buôn bán lặt vặt ở chợ thị trấn” (Đàn bà ham tài) để thoải mái kể bằng ngôi thứ nhất rằng tôi yêu, tôi ly hôn, tôi đơn thân, tôi một mình… khiến người đọc thấy gần gũi hơn, chia sẻ hơn và… thương mến hơn. 

Đưa ra những tình huống của đàn bà, ví dụ như đi du lịch hay đi bắt ghen, tác giả kể chuyện và không quên đưa vào đó những đúc rút nhẹ nhàng: “Tôi giật mình trước sự ngờ ngệch của bản thân. Cuộc đời thật muôn hình vạn trạng, mà có khi chỉ cần một chuyến đi vài ngày thôi, cũng đủ để người ta nhận ra nhiều thứ khó lường của bầu trời ngoài kia” (Đàn bà đi du lịch)

Và có cả những đúc rút đắng cay: “Tôi hiểu ra, những lần vất vả theo dấu nhân tình của ba tôi chẳng mang lại cho má tôi điều gì tốt lành, ngoài những tủi nhục mà lẽ ra với thân phận danh chính ngôn thuận của mình, má tôi không việc gì phải gánh chịu” (Đàn bà đi bắt ghen).

     “Đàn bà vui buồn bé mọn” còn gồm những tản văn viết về quan hệ, vấn đề của đàn bà với một đối tượng cụ thể: Đàn bà và ô tô, Đàn bà dạy con gái, Đàn bà dạy dỗ con trai, Đàn bà dạy chồng… Qua chuyện học lái và có ô tô, Hoàng My nói lên tâm trạng của đàn bà khi đụng đến món đồ hiện tại được mặc định ở xứ ta là dành cho đàn ông để mọi người – đặc biệt là đàn ông hiểu được phần nào nỗi buồn khổ của đàn bà… Chuyện đàn bà và con gái, con trai, chồng được kể ra vừa là một tình huống cụ thể mà có thể cũng là tình huống của nhiều người.

     Bên cạnh đó, “Đàn bà vui buồn bé mọn” chứa đựng những câu hỏi từ vi mô kiểu  Đàn bà khoe gì cho lành?, Đàn bà nên làm gì khi buồn?... đến vĩ mô kiểu Đàn bà là máy đẻ?, Đàn bà chỉ biết tiền? Đàn bà có gì để mất?... và đưa những gợi ý từ góc nhìn của cá nhân tác giả. 

Ngoài ra trong “Đàn bà vui buồn bé mọn” còn rất nhiều những vui buồn bé mọn nhưng không bé mọn kiểu Đàn bà sống ở Mỹ vẫn khổ hay Đàn bà cầm tiền đàn ông...

“Đàn bà vui buồn bé mọn” như thể một cuốn từ điển bách khoa sơ lược và dịu dàng về đàn bà. Nếu phải chê thì tôi sẽ chê là một số tản văn và nhìn chung là cuốn sách hơi mỏng. Giọng văn hiền lành và chủ đề không quá gai góc thì không biết xếp vào ưu điểm hay nhược điểm của “Đàn bà vui buồn bé mọn”.

Theo tôi nghĩ, “Đàn bà vui buồn bé mọn” là món quà của đàn bà cho đàn bà và cả đàn ông nữa. Đàn bà thấy chính mình trong “Đàn bà vui buồn bé mọn”, còn đàn ông thì nên đọc để hiểu và yêu đàn bà hơn./.

Xem thêm Rút gọn

Đánh giá của độc giả

Hãy đánh giá Đàn bà vui buồn bé mọn để giúp những độc giả khác lựa chọn được cuốn sách phù hợp nhất!
0/5
(0 đánh giá)
5
0% | 0 đánh giá
4
0% | 0 đánh giá
3
0% | 0 đánh giá
2
0% | 0 đánh giá
1
0% | 0 đánh giá

Gửi đánh giá của bạn

Đánh giá

Đàn bà vui buồn bé mọn

Đàn bà vui buồn bé mọn

Giá bán: 72.000đ 90.000đ Tiết kiệm: 18.000đ -20%

Sản phẩm đã được thêm vào giỏ hàng